Cuối thu, gió hanh hao đến lạ. Thoảng dọc các con đường, mùi hương hoa sữa đã bắt đầu vấn vương. Chớp mắt tháng mười sang, tiếp bước những ngày thu dịu ngọt, những chiếc lá vàng bay trong gió, những sợi nắng vương dịu dàng trên nhành sen cuối mùa và một chút se se, lành lạnh của chớm đông. Thật khó để diễn tả cảm xúc khi một buổi sáng thong dong trong tiết trời tháng mười. Nghe đâu đây trên vòm lá xôn xao là khúc hoan ca của bầy chim sẻ háo hức. Tháng mười ắt hẳn sẽ là tháng của những kỉ niệm, tròn đầy trong tâm thức của mỗi người. Đó cũng là tháng luôn khiến cho cảm xúc con người nhớ về những ngày xưa cũ.
Cơn gió lãng đãng thổi màu kí ức làm lòng mình hoang hoải. Tháng mười luôn vậy, làm cho lòng người khó rạch ròi trong từng nghĩ suy. Nắng tháng mười vẫn dịu dàng, hiền hoà như bản chất vốn có. Cho đến khi những tia nắng cuối cùng trong ngày cũng không còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây. Đó cũng là lúc gió lạnh lùa qua làn áo, chạm vào da thịt, thấm chút khí trời, ngấm chút hương vị mùa thu. Em chông chênh trên những miền kí ức xa xôi. Đã lâu rồi, công việc cứ cuốn em đi. Không còn những buổi chiều thong dong trên những ngả đường ngập mùi hoa sữa. Không còn những đêm mưa xách xe cùng đứa bạn thân ra đường chỉ để cảm nhận những giọt mưa mát lạnh phả vào mặt và hít hà hơi lạnh buổi chớm đông. Cũng không còn những mộng mơ đôi khi đến vọng tưởng. Vẫn là cô gái mùa thu, nhiều mộng mơ rồi thoáng chốc lại trở về với nỗi lo toan phiền muộn. Em giờ đây cũng giống mùa thu cuối độ kia - nửa vời!
Những cơn mưa tháng mười chẳng vội vã, cứ chầm chậm, lặng lẽ mà dây dưa. Đâu đó có cơn gió lạc mùa, nghe rít lên từng hồi. Tháng mười vẫn đẹp hút hồn với những mảng màu của mùa thu. Dẫu lâu rồi cảm xúc như bị chai sạn nhưng vẫn xao động bởi những con đường đầy nắng mà không gay gắt chói chang. Bỗng nhiên muốn chững lại một nhịp, hít hà mùi hương đất trời mà xuýt xoa. Rồi hình dung năm tháng về sau, lại đặt tay lên tim để cảm nhận tiết trời tháng mười xuyến xao.
…Và cứ như vậy, tháng mười mùa thu luôn bằng cách nào đó đem lại cho lòng người những xúc cảm kỳ diệu, khó quên!
Phan Thị Mai